Nguồn 1:
Cá nhân tới nói, quyển sách này vẫn tương đối hợp khẩu vị , coi là lương thảo, bất quá mở đầu mấy chục chương chính xác độc, tương đương khuyên lui. Lúc đó là bằng hữu giao cho ta quyển sách này, chương 1: còn chưa xem xong ta liền biết tác giả chắc chắn là lần đầu tiên viết văn học mạng, bởi vì sáo lộ rất già hơn nữa rìu đục vết tích nghiêm trọng, không giống cái văn học mạng lão thủ viết, ấn mở tác giả giới thiệu vắn tắt xem xét quả nhiên. Đằng sau mấy chục chương cũng là nhiều vấn đề nhiều, vấn đề nghiêm trọng nhất chính là tận lực phiến tình, nhìn ta đây cự lúng túng.
Mặc dù mở đầu có chút cẩu huyết, nhưng sau đó càng ngày càng dần vào giai cảnh, trước mắt phảng phất hiện ra những cái kia người có máu có thịt vật cùng với bàng bạc triển khai đại thế.
Mặc kệ là nhân vật chính một đường con đường tu luyện máu cùng nước mắt, hoặc là hắn hận cùng oán, mặc kệ đáy lòng của hắn bất khuất, vẫn là cái kia bất khuất sống lưng. Đều để ta thật sâu vì đó động dung.
Hắn vừa gánh vác hắc ám, nhưng lại tâm hướng quang minh, hắn bản thân chịu phản bội, lại chỉ lấy thẳng báo oán ……
Tươi sống nhảy lên tại trước mặt nhân vật khác vẫn như cũ như thế, những cái kia nhân vật phản diện, bọn hắn hoặc để cho người ta thống hận, lại khiến người ta cảm thấy phức tạp.
Mà những cái kia vai phụ thì mỗi cái đều riêng cỗ tính cách, có được chính mình hỉ nộ ái ố, người mang lấy chuyện xưa của mình, trong thoáng chốc có thể từ trên người bọn họ nhìn thấy chính mình hoặc người khác cái bóng.
Chính là từ những nhân vật này hợp thành có liên quan với thế giới lưới lớn, bện ra tiểu thuyết toàn bộ cố sự.
Có thể kéo theo lòng người cũng là hảo tình tiết, hảo cố sự, ta tin tưởng trong tác phẩm mỗi một tấm mỗi một giây đều đầy ắp tác giả rõ ràng tình cảm, mà đây chính là ta thích quyển sách này nguyên nhân.
Nhân vật chính thân muội muội, viết linh khí vừa đáng yêu, không phải nhị thứ nguyên lưu hành ngạo kiều muội muội, cũng không phải nam tần thích viết “Dưỡng thành ” Muội muội.
Nguồn 2:
Lâu rồi mới đọc đc 1 bộ hợp khẩu vị nên giới thiệu cho các đạo hữu, bài viết hơi dài và có chút nội dung truyện.
Tên truyện: Xích Tâm Tuần Thiên – 赤心巡天
Nội dung: Kiểu thiếu niên đấu chí xông pha thiên hạ, không bối cảnh, có thiên phú, có quyết tâm, chủ lưu là nhiệt huyết xông pha, tranh đấu giữa quốc với quốc, người với người, tộc với tộc, môn phái, đạo thống,…
Điểm sáng: Tác có tinh thần tốt, ta cảm nhận được sự tôn trọng của tác giả với mỗi con người, mỗi chủng tộc, mỗi sinh mệnh đều có câu chuyện dài của cuộc đời, kéo dài và nối tiếp, tồn tại đều có đạo lý, dù tàn nhẫn nhưng vẫn tiếp diễn,…, đọc hết quyển 4, khoảng 700c, chưa thấy giọng điệu miệt thị nước khác hay tộc khác mà chúng ta hay gặp.
Nvc có thế giới quan mà ta khá thích: trọng tín, hắn vì bạn hữu mà vạn dặm tới tìm, hắn kiên cường, hắn vì cố hương bị hủy mà muốn diệt cả tổ quốc (chỉ giết vua với thừa tướng) (cái này sâu xa, chư vị đọc sẽ rõ, ta không nói nhiều về việc đúng sai, vì lập trường lớn nhỏ giữa 1 người và 1 nước luôn khác nhau), hắn có tín niệm nhất quán của tác, tu luyện đường, là tranh, đã tranh thì không nhân từ,… Tác giả miêu tả được sự trưởng thành của nvc: Từ thiếu niên đạo viện tự lực tự cường nhưng ngây thơ, trẻ trâu, tin tưởng sư phụ, yêu quý quốc gia, trung thành với quê hương, đến sự trưởng thành qua năm tháng, kiếm của hắn sắc bén theo con đường đi qua, là tang thương cũng là trưởng thành.
Nvp, câu chuyện có nhiều tuyến nhân vật, nhiều tuyến quốc gia, map khá rộng, đạo thống cũng vậy, quốc gia nhiều, đạo tu, phật tu, lại có chư tử bách gia, yêu ma khắp nơi, thần linh ở u minh,…, các tuyến nhân vật không ngừng phát triển và trưởng thành, mạnh lên, tự hủy, hèn yếu,…, xoay chuyển theo thời gian, có trí thông minh và sức mạnh cao, …
Phương diện nữ chính: Có tiếp xúc với vài nữ tử xuất sắc nhưng chưa đi sâu vấn đề này.
Điểm tệ: Truyện đầu tay, không biết do văn phong của tác còn non hay cv ra nó bị trớt, đọc không mượt đc, nhất là thơ và tên chiêu thức.
Truyện quyển 1 khá chán, quyển 2 bắt đầu main tự lập mạnh mẽ hơn, quyển 3 ra dáng, quyển 4 ta thấy rất hay, đánh giá về mặt bố cục và mạch truyện cũng đc 8-9 thành giang hồ thiên của Nhất thế chi tôn. Mạch truyện gay cấn nhưng tu luyện chậm, ta đọc hết quyển 4 viết bài review này, chỉ mới tới cảnh giới 5/9, phía sau có cảnh giới nữa không thì không rõ, map cũng chưa mở nhiều, loay hoay cỡ 5-7 quốc gia, còn chưa đụng tới đạo thống chi tranh nữa, cái này thì chả bao giờ thiếu, tuần đc cỡ 14c.
Đa tạ đã đọc, văn phong yếu kém, viết vì cảm xúc, nếu có phạm lỗi như lậm văn phong cv hay sai lỗi chính tả, viết khó hiểu, mong các đạo hữu rộng lòng bỏ qua cho.