Dược Thiên Sầu là một trong số những tác giả yêu thích nhất của ta. Phong cách viết của Dược Thiên Sầu có sự kết hợp giữa tu tiên và đối nhân xử, có tình yêu và thù hận, có âm mưu và sự chân thành, có mơ mộng và thực tế. Điều này thế khiến cho các tác phẩm tiên hiệp của Dược Thiên Sầu rất gần gũi.
I/Tóm tắt mạch truyện
Miêu Nghị mồ côi làm nghề mổ heo để nuôi 2 người em không cùng huyết thống. Vì hoàn cảnh xô đẩy, hắn vào “Vạn Trượng Hồng Trần” tìm cơ duyên.
Kết quả tìm được 2 cây tiên thảo, dồn hết cơ hội tu tiên cho 2 đệ muội của mình, ngoài ra hắn còn quen được một thư sinh là tàn hồn của đại ma đầu trong Vạn Trượng Hồng Trần.
Vạn Trượng Hồng Trần: được truyền là nơi diễn ra tiên ma đại chiến. Mười vạn năm trước có mười vạn thiên binh thiên tướng vượt qua tinh không mênh mông đuổi giết một đại ma đầu đến đây.
Không ngờ rằng đại ma đầu kia quá mức lợi hại, mười vạn thiên binh thiên tướng bèn bày ra đại trận tuyệt sát này, đồng quy vu tận với đại ma đầu kia ở chỗ này.
Trong truyện Phi Thiên ngoài việc hấp thu thiên địa linh khí, thì còn phương pháp tu luyện nhanh hơn, chính là thu thập Nguyện lực – Nguyện vọng là thứ hết sức thần kỳ, nguyện vọng của một người rất nhỏ bé, nhưng khi nguyện vọng của thật nhiều người tập hợp lại sẽ sinh ra một loại lực lượng thần kỳ.
Kẻ tu hành thu thập lực lượng này sử dụng, lợi dụng nguyện vọng của thật nhiều người triệu hồi thiên địa linh khí tập trung lại, như vậy tốc độ tăng tiến sẽ nhanh hơn.
Muốn thu thập nguyện lực cách nhanh nhất là cướp đoạt, Bạch lão từ từ dẫn dụ Miêu Nghị từng bước vào con đường tu hành. Đi lên con đường này sẽ không quay đầu lại được.
Trên con đường này tràn đầy máu tanh và chém giết, tràn đầy thống khổ và phản bội, người đi trên con đường này càng xa, lưng đeo ân oán càng nhiều.
Muốn giải thoát cũng chỉ có một con đường, đó là một đường vĩnh viễn tiến về phía trước, không thể quay đầu lại. Chỉ có khi ngươi chân chính đứng ở đỉnh cao nhất mới có thể ném lại hết thảy phía sau.
II/ Cảnh giới trong truyện
Cảnh giới ban đầu phân chia theo màu của hoa sen.
– Tung Hoành: Bạch liên, Thanh liên.
– Ngự Không: Hồng liên, Tử liên.
– Phi Thiên: Kim liên, Thải liên.
– Pháp lực vô biên: Hóa liên, Hiển thánh.
– Thần Hồn.
III/Nhân vật:
Nam chính: Miêu Nghị là kẻ trọng tình nghĩa, nhường cơ hội tu tiên liều mạng mới có được cho đệ đệ, muội muội không cùng máu mủ.
Đáng tiếc tư chất quá kém, không thích hợp tu luyện, nhưng hắn được Bạch lão giúp đỡ thoát thai hoán cốt, ngoài ra còn truyện cho công pháp Tinh Hoả Quyết.
Công pháp Tinh Hỏa Quyết có thể trực tiếp đốt cháy tạp niệm thất tình lục dục của hàng ngàn hàng vạn chúng sinh có trong Nguyện Lực Châu, giúp hắn tu luyện nhanh hơn người khác nhiều lần.
Miêu Nghị về sau trở thành bậc chí tôn thiên hạ, thê thiếp khá nhiều, nhưng chỉ có Vân Tri Thu là nữ nhân hắn tin tưởng và yêu mến nhất. Sau khi hắn đoạt thiên hạ vào tay, thì nàng cũng thành bậc thiên mẫu, cai quản hậu cung của hắn.
Lão Nhị: Trương Bàn Tử. Bình thường thì khá giảo hoạt, nhưng rất nhạy bén, mau mồn mau miệng. Khi cần sẽ khoát lên mình dáng vẻ ngây thơ vô tội. Tác Phong nhất quán của hắn là gặp phải người lợi hại tốt nhất giả bộ đàng hoàng, ngay thẳng.
Là kẻ thích ăn thịt uống rượu, ham mỹ nữ nhưng lại có duyên với phật môn, vì vô tình nghe được phạm âm độc môn của Phật Đạo mà hắn bị ép buộc trở thành đệ tử nhà Phật
Tam muội: Lục Tuyết Hinh là nha đầu đơn thuần, nhưng lại có thiên phú tu luyện cực cao. Nàng ta có phượng thể là tu chất tu hành thích hợp nhất.
IV/Phân bố các thế lực
Giới tu hành có sáu vị tu vi cao nhất, hợp xưng Thiên Địa Lục Thánh: Yêu Thánh Cơ Hoan, Tiên Thánh Mục Phàm Quân…. Mà Tiên Quốc nơi Miêu Nghị xuất thân thuộc về địa bàn của Tiên Thánh Mục Phàm Quân.
Để tiện cho thu thập nguyện lực, cũng là quản lý hàng ngàn hàng vạn tín đồ trong phạm vi cai quản. Có mười hai tên tu sĩ pháp lực cao thâm chia ra làm mười hai lộ Quân Sứ: Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi trấn thủ các phương, mười hai lộ Quân Sứ này phải do Tiên Thánh Mục Phàm Quân bổ nhiệm.
Mỗi một lộ Quân Sứ cai quản mười cung, mỗi một cung cai quản mười điện, mỗi một điện cai quản mười phủ, mỗi một phủ cai quản mười sơn, mỗi một sơn cai quản mười động.
Động là đơn vị cơ bản nhất, dưới tình huống thông thường một vị động chủ ít nhất cai quản mười vạn tín đồ.
>> Có thể bạn quan tâm: Review Đạo Quân – Tác giả Dược Thiên Sầu.
V/Cảm nhận – Đánh giá
Truyện phần đầu khá hay, tác giả không quá tập trung vào tu luyện mà chủ yếu là đấu trí, nhưng về sau Miêu Nghị cưới vợ thì còn thêm đấu đá hậu cung phi tần các thứ, nên hơi bị loãng.
Miêu Nghị là kiểu nhân vật cơ trí, hùng tài thao lược hơn người. Về sau thiên hướng mở mang thế lực của hắn càng lớn mạnh, phong vân một cõi.
Cảm nhận là truyện sẽ phù hợp với các đạo hữu thích tranh đấu, chiến tranh, mưu lược quần thần hơn là kiểu nhân vật thuần tu tiên, chỉ chuyên tâm một đường tu luyện.
Tác giả viết về cách nam chính xây dựng mối quan hệ, tạo dựng thế lực, đối xử trên dưới rất rõ ràng, rành mạch. Sau này còn đưa cả hệ thống chính trị, pháp chế như thời hiện đại vào nữa. Như đặt ra “Thiên kiếp” để giới hạn tu sĩ trong thiên hạ, vì tài nguyên tu luyện chỉ có hạn.
Nếu các đạo hữu thích nhân vật chỉ chuyên tập trung ngộ đạo, từng bước vượt qua các kiếp nạn vươn tới cảnh giới đỉnh cao thì mình nghĩ nên đọc truyện của các tác giả Lão Nhĩ Căn, Ngã Cật Thị Tây Hồng, Thiên Tằm Thổ Đậu sẽ phù hợp hơn.